1. Dòng sự kiện:
  2. Nuôi con không phải của mình

Ba cây vàng bỗng dưng biến mất, tôi đau buồn khi chồng tiết lộ sự thật

Như Ý Cát Tường

(Dân trí) - Mở tủ ra cất tiền, tôi mới tá hỏa phát hiện toàn bộ số vàng tiết kiệm của mình đã "không cánh mà bay".

Vợ chồng tôi hiếm muộn đường con cái, bao nhiêu tiền làm được đều dồn vào việc chạy chữa, tính đến giờ cũng hơn 9 năm. Thời gian đầu, chồng tôi rất hợp tác. Hai vợ chồng yêu thương nhau và anh ấy thực sự cũng giống tôi, rất mong có một đứa con cho hạnh phúc đủ đầy.

Tuy nhiên, quãng thời gian gần chục năm đưa nhau đi khắp nơi chạy chữa có lẽ quá dài với sự kiên trì của một người đàn ông. Gần đây, chồng tôi bắt đầu chán nản.

Anh bàn với tôi hoặc là xin con nuôi, hoặc hai vợ chồng cứ ở vậy, không cần vất vả làm khổ mình nữa. Mà nghĩ cũng khổ thật, ai ở vào hoàn cảnh hiếm muộn giống tôi sẽ thấu hiểu điều này.

Tinh thần cạn kiệt, tiền nong bao nhiêu cũng "đổ sông đổ biển" mà chuyện con cái mãi không có kết quả. Tuy nhiên, nỗi thèm muốn được làm mẹ của tôi vẫn ngày đêm cháy bỏng. Tôi không nề hà làm bất cứ công việc gì để cày cuốc kiếm tiền. Mới tháng trước, tôi hí hửng khoe với chồng để hai vợ chồng cùng nhau chia sẻ niềm vui.

Ba cây vàng bỗng dưng biến mất, tôi đau buồn khi chồng tiết lộ sự thật - 1

Tài sản của chung nhưng chồng không hề hỏi ý kiến tôi (Ảnh minh họa: TD).

Chúng tôi đã tiết kiệm mua được 3 cây vàng, thừa đủ tiền để chi trả cho đợt thụ tinh ống nghiệm sắp tới. Tối nay, chồng đi vắng, tôi mới được trả công cho thu nhập làm thêm nên rảnh rỗi cất tiền vào tủ. Tôi tá hỏa phát hiện toàn bộ số vàng tiết kiệm của tôi đã "không cánh mà bay".

Tôi hốt hoảng gọi điện cho chồng. Ở đầu dây bên kia, anh trả lời ngắn gọn: "Anh đang ở nhà vợ chồng Quang, tí về nói chuyện".

Quang là em trai ruột của chồng tôi. Thường ngày, chồng tôi cũng hay qua đó nên tôi không ngạc nhiên. Nhưng vì số vàng bỗng chốc "bốc hơi" nên lòng tôi nóng như lửa đốt, trông ngóng từng phút đợi chồng về.

Cuối cùng, hóa ra chồng tôi đã tự ý mang toàn bộ số vàng tiết kiệm của hai vợ chồng cho em trai anh. Lý do anh đưa ra là "cứu người như cứu hỏa". Em trai làm ăn thua lỗ phải vay lãi. Giờ không trả được, người ta đến tận nhà đe dọa. Vì hoảng hốt và cũng vì gấp quá nên anh không kịp báo tôi.

Chồng tôi thương em trai, tôi có thể hiểu. Nhưng toàn bộ số vàng tích góp của tôi là xương máu, là mồ hôi của cả hai vợ chồng, chứ không phải của một mình anh ấy. Chồng tôi tự ý cầm đi không hề nói cho tôi một tiếng, tôi cảm thấy vô cùng giận dữ, thấy mình không được tôn trọng.

Mặc kệ chồng an ủi, tôi vẫn không kìm được ấm ức mà khóc lóc, nước mắt ngắn dài. Chồng tôi quay ra cáu, còn mắng tôi đừng có làm loạn lên, đừng nhỏ nhen như vậy. Tiền có thể kiếm ra nhưng người mà mất thì hối hận không kịp. Câu nói của chồng như nhát dao đâm thẳng, khiến tôi bật ngửa.

Anh ấy không hề nghĩ cho tôi, không nghĩ tôi đã phải nhịn ăn, nhịn mặc, tiết kiệm từng đồng cho kế hoạch làm mẹ lần này. Xưa nay, tôi không phải là không biết điều với anh em bên nhà anh ấy. Câu nói của anh phủ nhận sạch sẽ mọi cố gắng của tôi. Anh vì em trai của anh, vậy ai giúp tôi có một đứa con?

Điều trị thụ tinh ống nghiệm, phụ nữ càng lớn tuổi, càng gặp nhiều khó khăn, rủi ro. Đợi đến khi nào tôi mới gom lại được số tiền đã mất? Trong khi người vỡ nợ thì đến bao giờ hoàn trả được tôi? Nếu Quang gặp khó khăn thì vợ chồng tôi có thể giúp nhưng chỉ là một phần nào.

Bây giờ, cái hẹn với bác sĩ khoa sản của tôi trong một phút đã đi vào bế tắc. Tôi phải làm sao mới được tiếng sống biết điều, rộng lượng đây?

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: dantri@dantri.com.vn. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.